Free Porn
xbporn

https://www.bangspankxxx.com
HomeCâu hỏi quan trọngHồi Giáo Và Giới Tăng Lữ

Hồi Giáo Và Giới Tăng Lữ

Giới tăng lữ có nghĩa là những người đó “phải chịu sự lo lắng và sợ hãi về tôn giáo một cách tột cùng, đồng thời cách ly bản thân khỏi đời sống xã hội và hiến thân cho việc thờ phụng”. Từ giáo sĩ, có cùng gốc với tăng lữ, dùng để chỉ một người kính sợ Allah và thực hiện thờ phụng cô lập. [1] Chức tăng lữ thực tế không tồn tại trong Hồi giáo.

Trong Kinh Quran có ghi rằng Allah không ra lệnh cho các thực hành của giới tăng lữ và một số người dân Thiên Chúa đã bắt đầu tự thực hành việc này để được gần với Allah hơn: “Chúng ta cũng đã phái Ysa (Giê-su), con trai của Maridam, Chúng ta đã trao cho Ysa cuốn Kinh thánh và trao ân huệ lòng trắc ẩn cho trái tim của những người theo ông ấy. Đối với tăng lữ, chức tư tế hay thầy tế mà họ phát minh ra, Chúng ta không ra mệnh lệnh này; họ đã làm điều đó chỉ để đạt được sự chấp thuận của Allah, nhưng họ đã không làm một cách đúng đắn. Chúng ta đã ban phần thưởng cho những ai tin tưởng, nhưng số đông họ đi lệch hướng. ”[2] Như đã thấy trong câu này, mục đích khởi đầu của việc thực hành chức tư tế là nhằm gần gũi hơn với Allah và đạt mức độ tinh thần tốt.

Theo đạo Hồi, một người có thể thiết lập mối quan hệ mật thiết với Allah, Đấng tạo hóa của mình, bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào. Để thực hiện điều này, người đó không cần phải thu mình lại sống một mình hay tạm dừng cuộc sống cá nhân, xã hội của bản thân. Đạo Hồi không xem việc tránh xa hôn nhân để hiến thân cho việc thờ phượng là đúng đắn. Theo thực tế, Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) đã nói khi một số người Hồi giáo bắt đầu sống đời sống linh mục: “Hãy thực hiện nhịn ăn sau đó ăn uống bình thường, hãy thờ phượng và sau đó hãy ngủ, nghỉ ngơi. Ta thực hiện nhịn ăn, sau đó ta dùng iftar (ăn), ta cầu nguyện và ta ngủ; Ta ăn thịt và cưới phụ nữ; Người nào lệch lạc khỏi sunnah (thực hành) của ta không phải là người theo ta. ”[3]

Trong Hồi giáo, không có giới hạn về thời gian và địa điểm cho việc giao tiếp với Allah. Ví dụ, một người có thể nói chuyện với Allah bất cứ lúc nào thông qua lời cầu nguyện. Trên thực tế, Allah nói trong Quran rằng Ngài sẽ trả lời người cầu nguyện với Ngài dẫu người ấy có cầu nguyện vào thời gian và địa điểm nào. [4]

Những người nghiên cứu các nguyên tắc tôn giáo trong Hồi giáo được gọi là mujtahids hoặc học giả tôn giáo. Tuy nhiên, không có nhóm nào được ‘phân công’ để nghiên cứu, thấu hiểu và giải thích về đạo Hồi cho mọi người, những nhiệm vụ này được chia sẻ bởi tất cả người theo đạo Hồi. Mujtahid là người làm luật dựa trên các câu kinh Quran và những hadith của Nhà tiên tri Muhammed (SAWS). Đây không phải là việc có thể làm được bằng cách tập trung vào các quy định của tôn giáo mà từ bỏ cuộc sống cá nhân hay xã hội. Hoàn toàn ngược lại, một trong những nhiệm vụ của người này là tìm kiếm giải pháp cho những vấn đề mà một người Hồi giáo có thể gặp phải về việc sống đúng theo đạo trong “đời sống xã hội”.

Trong xã hội, một trong những nhiệm vụ của người Hồi giáo là truyền bá những thái độ, hành vi đúng đắn và nỗ lực ngăn chặn những điều sai trái. Trên thực tế, điều này được diễn tả trong Kinh Quran như sau: “Hãy để cộng đồng các ngươi kêu gọi điều tốt, làm điều thiện và cấm điều ác. Đó là những người sẽ đạt được sự cứu rỗi.”[5] Có thể thấy, việc tránh xa đời sống xã hội và chỉ sống theo mệnh lệnh của đạo Hồi trong cái vỏ bọc của chính bản thân không phải là điều mà tôn giáo này mong muốn.

Hồi giáo khuyên người Hồi giáo không nên coi những điều tốt đẹp, những điều mà Allah cho phép là điều cấm và không được vượt quá giới hạn. [6] Cần phải tận dụng các loại thực phẩm và thức uống được Allah cho phép và tránh những điều cấm của Allah [7], qua đó có thể được tận hưởng những vẻ đẹp của cuộc sống trong giới hạn mà Allah đặt ra.


[1] Râgıb el-İsfahânî, el-Müfredât.
[2] Hadid, 27.
[3] Buhârî, Nikâḥ, 1; Müslim, Nikâḥ, 5.
[4] Mümin, 60.
[5] Al-i İmran, 104.
[6] Mâide, 5/87
[7] Mâide, 5/88