Tình yêu là một loại tình cảm yêu thương mãnh liệt. Cách tiếp cận của đạo Hồi khi một người có tình cảm với người khác giới như sau; phải giữ cho tình cảm này cân bằng và nhận thức rằng Allah chính là người mang lại cảm giác này cho con người.
Đạo Hồi không xem tình yêu là một cái gì đó sai trái. Trên thực tế, điều này được diễn tả trong Kinh Quran như sau: “Đó là một trong những bằng chứng về Ngài rằng Ngài đã tạo cho và từ các ngươi, người bạn đời mà các ngươi sẽ cảm thấy thanh bình khi ở bên họ, Ngài tạo ra tình yêu và lòng thương giữa các ngươi. Quả thật, trong điều này chứa đựng những bài học cho những ai có tư duy tốt. ”[1]
Khi một người ghi nhớ về sự có và sự không là phép thử đối với con người trong đạo Hồi, [2] thì thậm chí việc yêu ai đó cũng là một phép thử. Loại tình cảm này nên được diễn ra dưới hình thức và vào thời điểm mà Allah cho phép. Theo đạo Hồi, tình yêu không phải sai trái, nhưng hành vi của một người đang yêu sẽ được đánh giá là đúng hay sai. Ngưỡng cửa mà Hồi giáo cho phép trải nghiệm cảm giác này là khi một người đạt đến độ trưởng thành về tâm lý, sinh học và kinh tế để có thể tiến hành hôn nhân. Nếu một người có cảm giác yêu thương mà chưa đạt được các điều kiện này, thì người đó nên tránh những hành vi bị cấm và nên kiểm soát cảm giác này. Người đó không nên ở một mình với người mình yêu, không nên đụng chạm xác thịt [3] và không nên làm đối phương đau khổ. [4] Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) cảnh báo rằng tình yêu quá mức có thể làm cho đôi mắc mù loà và tai trở nên điếc, đồng thời kêu gọi mọi người hãy yêu thương người thân của mình một cách có chừng mực. [5]
Mọi người thường bắt đầu cảm nhận được cảm xúc này khi họ thấy vẻ đẹp, sự tốt lành hoặc sự hoàn hảo ở đối phương. Theo đạo Hồi, những đặc điểm này mà một người tìm thấy ở đối phương là sự phản ánh những đặc điểm mà Allah sở hữu. Theo đạo Hồi, con người khi nhìn ra ở đối phương những đặc điểm này, người ấy nên nhớ đến Allah và nên nhận ra rằng Allah đáng được yêu quý trân trọng. Nếu không, vì thứ tình yêu mãnh liệt này người đó sẽ để đối phương làm trung tâm của cuộc đời mình: “Có một số người xem các sinh vật khác như những vị thần ngang hàng với Allah và yêu thương họ như họ yêu quý Allah. Những người có đức tin là người luôn yêu quý Allah nhất. ”[6]
Sau cùng, để tránh phạm phải tội lỗi vì tình cảm này, con người được nhắc nhở thông qua lời cầu nguyện của Nhà tiên tri Muhammed (SAWS): “Hỡi Allah, Đấng hướng dẫn trái tim! Hãy làm cho trái tim tôi vững chắc về tôn giáo. ”[7] Lời cầu nguyện này chỉ ra rằng có một mối liên hệ giữa trái tim và Allah. Không nghi ngờ gì nữa, sự đổi thay trong trái tim phụ thuộc vào sự cân bằng tinh vi giữa ý chí của con người và ý muốn của Allah. Ngoài ra, nếu một người đang đấu tranh với bản thân để không phạm tội lỗi và chết đi, thì sẽ được coi là một người tử vì đạo theo Hồi giáo. [8]
[1] Rum, 21.
[2] “Quả thực chúng ta sẽ thử thách các ngươi với một chút sợ hãi và đói khát; với sự mất mát về tài sản, sinh mạng và hàng hóa. Hãy báo tin vui cho những ai biết kiên nhẫn!” Bakara, 155.
[3] “Đừng tiếp cận sự thông dâm! Bởi vì đó là sự vô liêm sỉ, là một con đường xấu xa.” İsra, 32.
[4] “ Nhà tiên tri Muhammed (SAWS), khi chăm chú xem Kaaba đã thốt ra rằng: “Không nghi ngờ gì cả, Allah đã làm cho ngươi rất vinh dự, cao cả, được tôn trọng; nhưng một người tín đồ thì đáng được kính trọng hơn ngươi.” İbn Mace, Fiten,2.
[5] Ebû Dâvûd, Edeb, 116.
[6] Bakara, 165.
[7] Tirmizî, Deavât, 89.
[8] Kenzu’l-Ummal, h. No: 6999-7000.