Theo quy luật của thế giới, các sinh vật sinh ra, lớn lên, già và chết đi. Là một giai đoạn của dòng chảy cuộc sống-tuổi già, được đánh giá từ các khía cạnh khác nhau theo Hồi giáo và là chủ đề của các câu kinh và hadith. [1] Tuổi già là giai đoạn suy yếu của cuộc đời. Ngoài ra, Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) khuyên khích lòng tôn trọng đối với người lớn tuổi, “Sự tôn trọng người già bắt nguồn từ sự tôn trọng dành cho Allah.” [2]
Tuổi già là tình trạng mà không con người nào có thể thoát khỏi. [3] Trong Kinh Quran, thành ngữ “tuổi già sức yếu” được sử dụng khi nói về tình trạng của người lớn tuổi. [4] Nên đối xử tốt với những người đã đạt đến giai đoạn này với sự tận tâm, lòng từ bi. Trong câu 23-25 của Surah Isra, những câu sau đây đúc kết lên một khái niệm dành cho những người có cha mẹ già sống với họ: “Nếu một hoặc cả hai người họ già đi bên cạnh các ngươi, thậm chí đừng cằn nhằn thờ dài với họ, đừng mắng họ; hãy nói những lời tốt đẹp với họ. Hãy dành cho họ đôi cánh của lòng nhân từ và sự khiêm nhường, và nói: ‘Hỡi Đấng tối cao của chúng tôi, xin thương xót họ như khi họ đã nuôi nấng cho tôi ăn từ khi tôi còn nhỏ’. Allah của các ngươi biết chính xác điều gì trong lòng các ngươi. Nếu ngươi là người công chính, chắc chắn Ngài rất dễ tha thứ cho những ai hướng về Ngài. “[5]
Người cao tuổi là những người không còn tham gia sản xuất và đem lại các lợi ích kinh tế, họ không bị coi là gánh nặng cho xã hội trong mắt người Hồi giáo, ngược lại, họ được xem là “nguồn đem lợi dồi dào” và “nguyên cớ bảo vệ chống lại những nguy hiểm”.
Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) nói, “Nếu Allah giúp ngươi và cung cấp cho ngươi sự nuôi dưỡng, đó không phải là vì những người yếu đuối trong số các ngươi hay sao?” [6] Theo điều này và những hadith tương tự [7], trẻ sơ sinh, người bệnh, người già, người nghèo và người tàn tật là những phương tiện cho sự hào phóng của Allah đối với nhân loại.
Một hadith khác của Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) trong bối cảnh này như sau: “Nếu không có những người trẻ ngoan đạo, người già lưng cong, trẻ con còn bú sữa và những con vật khắp nơi, thì rắc rối sẽ ập đến với ngươi như một cơn lũ. “[8] Hadith này có nghĩa là những người già là những cột thu lôi tinh thần chống những rắc rối có thể xảy đến với xã hội.
Mặc dù giai đoạn tuổi già có thể gây sợ hãi và là điều đáng sợ đối với một người không tin vào sự tồn tại của Allah và thế giới ngày sau, giai đoạn này đồng thời có thể khơi dậy cảm giác thiết tha cho những người tin tưởng, về việc “thoát khỏi gánh nặng của thế giới và những khó khăn của cuộc sống, đoàn tụ với những người thân yêu của họ đã chết trước đó.”[9] Những người thân yêu của người cao tuổi, chẳng hạn như cha mẹ, họ hàng thân thiết, bạn bè, họ đã tích lũy ở đời sau nhiều hơn ở thế giới này. Một người Hồi giáo hy vọng sẽ đoàn tụ với những người thân yêu của mình trong tương lai và tiếp tục sự thờ phượng của mình một cách nhiệt tình.
Những khó khăn về thể chất do tuổi già khuyến khích mọi người tránh xa lòng tham thế tục và trong sự bất lực của họ, hướng về Allah nhiều hơn. Allah thương xót con người trên đường đến cõi vĩnh hằng bằng cách cho họ sống giai đoạn cuối cùng của cuộc đời trong điều kiện tuổi già. Việc già đi trong cuộc sống của con người là một cơ hội cho giai đoạn kiểm điểm lại cuộc đời của mình, ăn năn tội lỗi và gia tăng sự tôn thờ đối với Allah.
Khuyết tật, bệnh tật, tuổi già là những ràng buộc của thế giới này. Những điều này không tồn tại trong cuộc sống vĩnh hằng sau này. Vào thời điểm khi Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) nói rằng những người già sẽ không vào Thiên đường, một bà lão nghe thấy điều này và trở nên buồn bã, tiếp đó Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) đưa ra một tin tốt lành rằng mọi người sẽ vào Thiên đường không phải với hình hài già cõi, mà là với trạng thái của độ tuổi đẹp nhất. [10] Sự tồn tại của hiện tượng tuổi già là một lời nhắc nhở chứa nhiều hàm ý và quan trọng đối với những người trẻ tuổi.
[1] Nahl/70
[2] Ebu Davud, Edeb, 20. Ayrıca bkz. Tirmizi, Birr, 15
[3] “Con cái của Adam được tạo ra với những nguy hiểm chết người xung quanh; Ngay cả khi vượt qua những nguy hiểm này, tuổi già sẽ bắt kịp và cuối cùng là cái chết “. (Tirmizî, Kader, 14)
[4] Hacc/5
[5] İsra/23-25
[6] Buhârî, Cihâd 76
[7] Ebû Dâvûd, Cihâd 70; Nesâî, Cihâd 43.
[8] Taberani, el-Evsat, 7/134
[9] 26.Lem’a, Lem’alar, Said Nursî [10] Tirmizi, Şemail, 144